Nhà thơ Vũ Duy Chu Sinh ngày 5 tháng 5 năm 1951 Quê quán: thôn Trại Chùa, xã Yên Xá, huyện Ý Yên, tỉnh Nam Định. Nơi ở hiện nay: 59, Phạm Ngọc Thạch, F6, Q3, TP. Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Email: vuduychu@gmail.com Điện thoại: 0918 280 280
NGƯỜI NHẬT Ô tô, xe máy chạy trên đường Tivi, máy vi tính, đồng hồ đeo tay… Và bao nhiêu tiện nghi chúng ta dùng hàng ngày Đều được làm ra từ bàn tay người Nhật Còn chúng ta Chỉ có một thứ vài mươi năm nay không phải nhập Và còn dư để xuất Được làm ra từ những người nông dân bán lưng cho trời, bán mặt cho đất Ấy là hạt gạo em ơi!
Chúng ta khen người Nhật như thể khen cho vui Khen mà không tủi Người Nhật hứng trọn hai quả bom nguyên tử Mang nỗi nhục của kẻ bại trận Đất đai lô nhô giữa đại dương lúc nào cũng sẵn sàng nổi giận Không khoáng sản tài nguyên Bài học người lớn thấm vào máu xương Để dạy cho trẻ em Không có nỗi nhục nào lớn hơn nỗi nhục nghèo đói
Bây giờ người Nhật chinh phục thế giới Bằng những sản phẩm trí tuệ cao Bao nhiêu kẻ bẽ bàng “người ghét, của yêu” Bao nhiêu thảm đỏ trải ra mời mọc đầu tư từ nước Nhật
Ta hỏi vì sao? Vì sao có nước Nhật thần kỳ Mấy chục năm sau chiến tranh đã trở thành cường quốc Hãy nhìn cách người Nhật cúi đầu chào nhau khuôn phép Chính phủ mặc bảo hộ lao động đi cứu trợ động đất Thủ tướng cúi gập người tạ lỗi nhân dân Không làm tròn trách nhiệm thì từ chức Một xu thuế của dân cũng mồ hôi nước mắt
Động đất, sóng thần, rò rỉ phóng xạ hạt nhân, hàng vạn người chết Những kẻ cách xa nghìn dặm hoảng hốt Tưởng tượng ra cảnh con người dẫm đạp lên nhau Tranh giành cướp bóc Còn người Nhật lặng lẽ xếp hàng trong mưa tuyết Nhận một cái bánh mì, một ca nước sôi…
Người Nhật chỉ có một bí quyết duy nhất em ơi Đó là họ không bao giờ tự huyễn hoặc mình Và không bao giờ hoang tưởng. Sài Gòn, 24.3.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét