Hoàng Việt Quân , K7I - Đ1040
“Ai
về Cửu Long, qua Đồng Tháp Mười, gặp hoa ô môi, biết mùa xuân đã tới.
Nơi đây sinh ra anh Bé hiền hoà. Cuộc đời sớm xông pha nên lòng thêm sắt
đá. Anh như bông hoa rực sáng bầu trời. Hương toả ngát nơi nơi. Tiếng
mìn anh vang dội.... Bầu trời ngàn ngôi sao lấp lánh...nhớ mãi tên anh
Nguyễn Văn Bé...Đường dài hành quân xa, xin khắc tên anh trên vách chiến
hào....".
Các cụ một không bốn không có nhớ không? Ai hát bài đó ở trạm 2 sau 1 ngày leo “Ba thang cổng trời”.
Lão là Đào Bá Văn K5 em mờ C2-D69-F304B.
Các cụ biết không, khi Lão hát đến câu: “gặp hoa ô môi, biết mùa xuân
đã tới”. Tôi đã khóc. Lão hát bài “Xin khắc tên anh trên vách chiến hào”
của cụ Huy Du. Đồi Cơ Điện rất nhiều hoa ô môi. Cũng như bây giờ tôi
khóc khi biết ở đâu đó có người tử tế. Có lẽ khi sinh ra tôi đã sai:
cười. Đến tuổi già khóc đền. Rồi cái cảm giác khóc đó lại về khi vào
blog CCB1040.
Xin lỗi tôi đang kể về Lão đây.
Tôi nhớ như in: trận đấu bóng đá giữa K5 và K7 tại sân bóng K7, lúc sút
phạt 11 mét, Lão nằm bò ra nheo mắt kẻ chỉ vào cầu môn. Khi tiếng còi
vang lên thì mấy tên trên quả đồi bên cạnh thấy vật thể lạ bay xuống, sợ
quá cắp đít đứng dậy, té ra là quả đá phạt 11 mét của Lão.
Và, khi huấn luyện xong, tại sân kho Thanh Ninh D69 tập trung để chính
trị viên D tên Bút, dân Ninh Bình lên phát động và úy lạo để vào Nam.
Cũng là dân có học hành đàng hoàng con nhà tử tế, huấn luyện và nói
trước 600 quân nhân là SV và giáo viên ĐH nên đại úy nói một chút có tý
văn chương: “chúc các đồng chí hướng nòng súng về phía Nam” thì ngay sau
đó Lão, Đoàn Huấn giáo viên Đại Học Công Nghiệp nhẹ, Đoàn Từ SV năm 4
Đại Học Sư Phạm Việt Bắc, Hồ Viết Phúc K4I: “đấy nhá, thủ trưởng xui
trốn ra Bắc đấy nhá, nòng súng mà quay về hướng Nam vậy là xe kéo pháo
ra Bắc đấy nhá”. Lão gây ấn tượng vậy. Ai biết, nhìn thấy thì làm sao
quên được Lão. À mà xa nhà xa bố mẹ và mái trường Đại Học, ước mơ muôn
đời của cả dân tộc và đời người, buồn lắm chứ. Có Lão, thành ra Lão cứ
như người thân bên cạnh động viên giảm bớt nỗi nhớ.
Các cụ nhớ không ngày 15 tháng 05 năm xuống đến Đà Nẵng. Đóng quân xong
tối xem bắn pháo hoa cùng cả nước ăn mừng. Lão nói quân khu nhiều đường
sữa lắm chúng mày ạ, không thể để yên thế được. Thế là Lão đề xuất
thành lập Đội bóng đá Quân khu 5. Lãnh đạo hỏi, Lão nói “Em đã cũng tạm
nhưng mà khâu tổ chức huấn luyện thì các thủ trưởng yên tâm”. Vậy là Lão
là Đội Trưởng “Câu lạc bộ bóng đá QK5”. Ra quân trận đầu thua đội tỉnh
đội Bình Định 9-0 đến khi hết đường sữa chưa thắng trận nào và Lão cũng
nghỉ luôn.
Thế rồi đùng một cái ra học lại. Có một kỷ niệm buồn : Trường SV năm 2
Đại Học Y Khoa Việt Bắc người Phổ Yên Bắc Thái có vợ và một con, bị lật
xe ở Huế. Bị cái xe HonĐa chiến lợi phẩm của đồng đội đè.Không biết gia
đình Trường giờ thế nào.
Thế là xa Lão. Nghe đâu ra trường Lão lại về quê hương Quảng Ninh của Lão. Mừng cho Lão trường thọ, để tôi sắp xếp về ngưỡng mộ xem cái tuổi lục tuần của Lão ngon như thế nào, để nhắm cái ngon của Lão. Còn tôi lấy Lão làm chuẩn, nay có cứng lên nhiều. Chắc không có Lão tôi nhũn lắm.
Còn đối với Lão tôi khẳng định một trăm phần trăm là : Lão hoàn toàn không biết tôi.
Giàn 3 Mỏ “Bạch Hổ” những ngày cuối năm 2011.
Thế là xa Lão. Nghe đâu ra trường Lão lại về quê hương Quảng Ninh của Lão. Mừng cho Lão trường thọ, để tôi sắp xếp về ngưỡng mộ xem cái tuổi lục tuần của Lão ngon như thế nào, để nhắm cái ngon của Lão. Còn tôi lấy Lão làm chuẩn, nay có cứng lên nhiều. Chắc không có Lão tôi nhũn lắm.
Còn đối với Lão tôi khẳng định một trăm phần trăm là : Lão hoàn toàn không biết tôi.
Giàn 3 Mỏ “Bạch Hổ” những ngày cuối năm 2011.